tình lỡ trăm năm
Ánh trăng tỏ dịu dàng như muốn nói
Đã bao mùa thầm gọi dấu yêu ơi
Lửa con tim nhen nhóm chẳng thành lời
Lòng thấp thỏm đầy vơi trong nỗi nhớ
Duyên phận bạc hay đường tình trắc trở
Đếm giọt buồn khóc duyên nợ chia ly
Mãi đớn đau dang tay níu xuân thì
Bao câu hứa giờ đi vào dĩ vãng
Em có nhớ con đường xưa lãng mạn
Trưa Bà Nà hồn phiêu lãng gọi tên
Mây lang thang e thẹn vội buông rèm
Đôi bạn nhỏ bờ môi mềm quyện chặt
Đôi cánh nhạn trong nắng chiều vừa tắt
Em tìm gì trong ánh mắt người xưa
Nỗi nhớ thương biết nói mấy cho vừa
Buồn than thở ngọn lửa tình tắt lịm
Miền phiêu lãng mảnh tình sầu giăng kín
Mấy đông rồi tình bịn rịn không phai
Em quay lưng anh ôm chặt hình hài
Người con gái trang đài bên trời mộng...!!!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 13 - 06 - 2017