đợi câu lục về (bài thơ mượn vận )
Se se chút lạnh vừa chợt ghé
Đâu phải Đông về để ghẹo mây
Vương vương chi thế cỏ may
Để lòng day dứt lời phai giao mùa
Nhớ lại thuở sân chùa hoa điểm
Trao cho nhau sắc tím thành thơ
Vắng nhau mấy chút bơ thờ
Lối mòn chỉ một sao mờ mịt xa
Trách tháng bảy ngân hà xa thẳm
Để hồn ai còm đắm nơi nao
Qua Thu ra đứng bên cầu
Thương cho câu bát đợi câu lục về