nhớ về phong bắc
Đã đến sao người không ở lại
Ra đi chẳng chịu cảnh một mình
Tha phương say một bóng hình
Hồi hương tay dắt theo tình yêu thương
Quê của chồng mù sương xa lắc
Bước theo người …Phong Bắc buồn tênh
Dòng Yên con nước bập bênh
Bến đò tiển biệt lòng mênh mang chiều
Cây cầu Đỏ chắc nhiều nhung nhớ
Mãi soi mình than thở cùng sông
Thương cô thiếu nữ theo chồng
Để bao ánh mắt hoài mong lối về
Biết là nghĩa phu thê gắn chặt
Nhớ làng quê quặn thắt cõi lòng
Xứ chồng ngoảnh cổ ngóng trông
Theo cánh cò trắng về dòng sông xưa