tình yêu đầu của tôi
Đã yêu rồi thì mới hiểu được tình yêu
Chứ chưa yêu lòng thật nhiều trắc ẩn
Hổng biết ghen tuông, hổng biết buồn biết giận
Hổng biết thẩn thờ ngơ ngẩn nhớ người ta
Cũng đâu biết đâu cái cảm giác chia xa
Sự lo lắng nó làm ta điên dại
Ở gần nhau thì lại hay tranh cãi
Một vấn đề luôn trái ý bản thân
Và cũng có đôi khi những giây phút bất cần
Không cần nữa, không cần nàng bên cạnh
Gió ùa về cả màng đêm giá lạnh
Lại cần nàng bên cạnh để sưỡi ấm con tim
Nhớ ngày xưa vì giận nhau, em trốn, tôi tìm
Tìm chẳng thấy, tôi bên thềm lo lắng
Trời ơi... em đi đâu giữa trời khuya hoang vắng ?
Rồi buồn rầu lẳng lặng bước lang thang
Có những hôm tôi bắt gặp được nàng
Đứng nói chuyện với anh chàng sao thấy lạ
Bổng cơn ghen trong lòng như mùa hạ
Ngọn lửa tình đốt cả tánh lưu manh
Được ba năm ước nguyện chẳng kịp thành
Chia đôi mãi tình yêu dỗ dành bao hy vọng
Em xa quê như chim bay về biển rộng
Bỏ lại anh buồn với giấc mộng đã vỡ tan
Một năm sau tôi mới nhận được tin nàng
Em làm dâu trong cung vàng quý tộc
Mừng cho em, buồn cho tôi thật ngóc
Tình yêu đầu là hạt ngọc giữ trong tim