vắng em đêm thứ bảy mùa thu
Thu lạc nhịp trời vàng hoe giọt nắng
Ghế đá buồn thầm lặng ngọn lá nghiêng
Ta thả lòng vào góc nhỏ niềm riêng
Chiều thứ bảy một miền xa xôi nhớ !...
Ngồi nín lặng đếm giọt sầu rơi vỡ
Ngỡ sương thu mang nợ khúc nhạc xưa
Mùa thu buồn lay mái tóc đong đưa
Hay tâm dạ ta vừa đau vừa khóc ...
Đêm chưa thấy ánh trăng thơ màu ngọc
Phố lên đèn hiu hắt đổ buồn tênh
Sóng vô tư vỗ nát cả chân ghành
Người xa vắng .... ngỡ ngàng mùa thu đến
Thu đi lạc để lòng đêm nghèn nghẹn
Trăng chưa lên lời hẹn chửa tô tròn
Dấu thời gian đong ánh mắt héo hon
Nơi nồng ấm em còn nghe thu hát
Xưa thu đên lá trên cành xào xạc
Thành phố nào vàng dát lá thu bay
Hương mùa thu còn lẫn khuất đâu đây
Mùi tóc tỏa ngất ngây theo gió thổi
Thu đến chậm hay tình ta nông nỗi
Gốc chiều già mấy tuổi hỡi chiều ơi ?!
Thứ bảy buồn ngọn lá cứ chơi vơi
Bỗng vàng võ lá rơi trong đêm vắng ...
Nghe đường đột thu về trong thầm lặng
Đã để quên một dáng vẽ thân quen
Ta ngồi đây đêm thu vắng bóng em
Trăng không mọc một đêm thu thứ bảy ...
Bài này đã được xem 958 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|