thiên đường vắng em (thơ tình trắc đạc)
Ô hay sao phải tụt quần?
Đi cốt cởi truồng chắc sướng hơn tiên
Ô kìa! Sướng quá hoá điên
Bao kẻ lắm tiền đố nựng như ta.
Trèo cao vui thích hát ca
Trộm soài... chọc mít...la đà bưởi cam
Nhiều lúc phũ phàng tham lam
Gặp ngay chú cẩu cắn ngoàm mất mông.
Khi đo dọc tuyến bờ sông
Lấy sào chọc cá...tay luồn móc cua
Nhiều anh có máu ăn thua
Thi tài bơi lội tranh đua ăn tiền.
Nhiều phen giở khóc giở điên
Ra giữa bơi thuyền thả cốt tìm tim
Ai ngờ thuyền lật im lìm
Chẳng ma nào vớt chẳng thằng nào neo.
Đời ta thân phận quá nghèo
Cố đo hết tháng chờ đèo đồng lương
Đời ta số kiếp tha hương
Có vay có trả khó lường chẳng lui.
Ra đồng nóng như bê thui
Phơi thân hóng mát quyện mùi lúa thơm
Thích nhất là cảnh phơi rơm
Vừa đo vừa đốt khói thơm bay mù.
Đo đạc thừa tính cần cù
Nắng đồi không nản mưa rừng thả phanh
Ông trời lắm lúc đành hanh
Đang đo lên đỉnh lại hành cơn mưa.
Tình yêu biết mấy cho vừa
Vui nằm tắm nắng buồn ngồi ngắm sao
Mơ màng trong giấc chiêm bao
Giật mình tỉnh mộng THIÊN ĐƯỜNG VẮNG EM!
...
Nhắn nhủ:
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đong được công lao vì nghề
Nghề ta lắm lúc nhiêu khê
Đừng vội bỏ nghề... chớ vội bán thân!
Thơ: TRẦN LÂN
HN:06/07/2019
Bài này đã được xem 957 lần
|
Người đăng:
|
THI LÂN
|
|
|