đêm vụn
ĐÊM VỤN
Đôi miếng nhớ vỡ rơi đầy một hớp
Xé vừng đêm nghiêng gió táp vụn màu
Sờ khe khẽ ngần mắt môi gầy guộc
Vẽ hình hài vô thức của cơn đau
Màn sương tối hồng hoang nưng nức quá
Khói thuốc bay rơm rớm vị hồn buồn
Sợi tóc gãy vai thương ràng rạc lá
Rũ mặn mòi day dứt phờ phạc hương
Khuôn mặt đẫm bi ai thoa phấn mới
Kim khâu đâm sẹo cũ vết thật thà
Run run nấc chừng con tim khát đói
Cắn ngực trần nhai nát mảnh tàn hoa.