ngày ta bỗng nhớ
NGÀY TA BỖNG NHỚ
Rồi ta nhớ đến nghìn cô gái đẹp
Những chân dài giẫm bóng nắng đường xa
Nơi tình yêu vừa tắm rửa ngày qua
Nơi cuộc sống còn hiền hòa chân chất
Rồi ta hứng giọt mưa chiều lất phất
Về ngang bến tình tiếng nấc buông lơi
Ta bồi hồi nhơ nhớ đến một người
Đôi mắt mơ một thời ta nhốt bóng
Rồi ta khóc giọt thương đau nóng bỏng
Lòng như sôi khát vọng tuổi yêu đương
Ta với em về không cùng con đường
Ngân ngấn lòng tư tương màu cũ kĩ
Rồi bóng tối trùm không gian vô vị
Nửa cuộc tình thi sĩ rớt trăng sao
Thoảng bên tai những dĩ vãng nhạt màu
Muôn cảm giác xô nhau sầu cô quạnh
Rồi đêm đêm ta đốt lòng ghẻ lạnh
Phương trời xa canh cánh lá thu vàng
Tâm hồn như mảnh đất đã bỏ hoang
Muôn cỏ dại xếp hàng trong tàn úa
Rồi trăm năm bóng câu đi qua cửa
Bụi trần ai ai rửa hết trong chiều?
Mộng đã tàn hiu hắt bến cô liêu
Cho và nhận ít nhiều màu hoang tưởng
TDM sáng 13/9/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 697 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|