như là vô cảm
Từ tiền kiếp bước ra từ trời đất
Ta ngỡ ngàng thành thật hết lòng say
Ngỏ hồn thơ ôm hết cả chốn này
Yêu mùa hạ và say trời thanh khiết
Đêm nấu mộng cất hương hồn cuồng nhiệt
Trộn men đời nhớ vết cắt lòng sâu
Bao thơ ngây ta trao cạn ban đầu
Giờ khánh kiệt bạc màu xanh của lá
Qua năm tháng mái đầu ta bạc ngã
Cõi chiêu hồn dường đã nát hôn mê
Buổi chiều thu sương lấp lững đường về
Túi dĩ vãng não nề đôi vai rách
Tà dương xuống níu lưng trần ì ạch
Tâm hồn ta giờ sạch bóng tơ nguồn
Tựa áng trăng trong vô thức hư không
Mắt vô ngã một tròng ngươi trắng giả...
Bài này đã được xem 1433 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|