tình lá xa cành
Em đã xa xôi đến chốn nào ?
Tình mình như thể giấc chiêm bao
Nhớ cuộc vui xưa ra dĩ vãng
Trời sầu nhỏ lệ tiễn sang ngang
Người ấy trong tâm thành bóng mờ
Bâng khuâng lưu luyến động hồn thơ
Khung hình mờ nhạt mang kỷ niệm
Yêu đương năm tháng mãi đợi chờ
Non nước mênh mông những nỗi buồn
Tìm cho cõi thế bớt thương đau
Nguyện cầu nhân loại luôn hạnh phúc
Đời sống xuôi dòng tới bể sâu
Sẽ gặp nhau sau giữa đại dương
Ngày qua thấp thoáng mộng vô thường
Bềnh bồng chìm nổi theo bước sóng
Kẻ thuộc chim trời , kẻ cố hương
Vì ai theo gió muốn bay xa
Để lại trong tim khoảnh bao ta
Ngây ngô trống rỗng niềm tơi tả
Như lá rời cành kiếp bôn ba
Thu đến mưa sa nước trôi đi
Ngậm ngùi than thở mối tình si
Một thưở bên sông cùng hò hẹn
Cũng ở nơi này bến biệt ly
QHNC