đông muộn
Đông ơi sao tới muộn
Ngỡ em xa lắm rồi
Chiều dẫn chiều lạc lối
Ta một mình đơn côi
Đông ơi sao tới muộn
Em chẳng về bên tôi
Để hồn hoa ngóng đợi
Rơi úa tàn trên môi
Đông ơi sao tới muộn
Em xa ngái chân trời
Giữa niềm thương vời vợi
Một đời ta chơi vơi.