nỗi đau
Bỏ đi một giọt lệ
Thêm về hai nỗi đau
Biết được sự trước sau
Chẳng điêu tàn sông nước.
Bờ gần không cập bước
Trông ngóng bóng bờ xa
Con mắt mờ đã qua
Nhường mắt mù chấn đóng.
Chẳng phải là cái bóng
Mà ấp mãi thân hình
Xác khô cứ phiêu linh
Hồn lửng lơ mưa gió
Dù chỉ là ngọn cỏ
Chẳng xanh nổi kiếp người
Những dòng máu đỏ tươi
Tràn dặm nghìn sông nước.