đêm nghe lời nghẹn từ nguồn mưa xa
Lá vàng nức nở cùng hoa
Tiếc hồng hạc sớm lìa xa biển đầy
Lấm lem một mảnh tình dầy
Trăng đơn
Câu thệ lạnh gầy
hóa vôi
Xót thương cây thị mồ côi
Tội con cua cõng sóng đời bập bênh
Cánh diều ai cất gió lên
Như lời ru giấc ngủ
trên tay mềm ?
Bây giờ ước mộng nổi chìm
Theo ngày mưa bão tạt thềm cỏ non
Dặm trường buốt gót chân son
Nghe đau lây cả bước mòn lưu ly
Cuộc trầm luân
Ngộ duyên gì
Mà đa mang
nợ
Người đi
Không về ...
Hoa Thuỷ Vu 20/06/17