nhớ thời xưa khuất
Nửa đời nát những nắng mưa
Bao nhiêu năm tháng đã thừa phong sương
Buồn vui cũng lắm đêm trường
Ta ngồi đây giữa phố phường lao xao
Lặng nhìn gió rạt mưa rào
Ngàn dâu xa khuất nơi nao, khói mờ
Người xưa đi biệt mù khơi
Mấy hồn xưa đã buông rời nhân gian
Nhớ hôm xưa ủ mộng vàng
Bao nhiêu khát vọng căng tràn đêm xuân
Giờ đây tuổi thấm phong trần
Tóc pha sợi bạc tần ngần tâm tư
Cuộc đời nửa thực nửa hư
Nửa như có, nửa lại như đánh lừa
Tình người lúc nhặt lúc thưa
Đôi khi thoáng nhớ thuở xưa, .... chợt buồn !
SG, 12/09/2019
Nguyễn Thế Phong