nhớ thời áo trắng
NHỚ THỜI ÁO TRẮNG
Ta bật khóc khi làm người thua cuộc
Cuốn sách xưa não nuột những trang buồn
Thời học trò tập nhớ nhớ thương thương
Nhớ bờ cỏ ngậm sương hồn tinh khiết
Áo em trắng lòng thơm tho ai biết?
Đường chân trời ai viết lá thư trao?
Ta ngập chìm trong trạng thái nôn nao
Muôn dấu hỏi đặt nơi nào đúng chỗ?
Anh bước đi xa hàng trăm cây số
Ngoảnh lại nhìn ...chuyện ái, ố còn đây
Trời không trong xanh vẩn đục áng mây
Tình nghiêng ngả bùn lầy vây giấc mộng
Hồn cây ngủ chập chờn in chiếc bóng
Những chuỗi cười vô vọng giấu niềm đau
Ngày men theo sỏi đá dạ trở sầu
Ta không phép nhiệm màu sao biến hóa?
Ta vẫn nhớ ngày đưa em vào hạ
Khắc tên nhau trên dốc đá, đồi cây
Ai có ngờ trời đất đã đổi thay?
Thời áo trắng xa bay trôi vạn dặm
Ngày 18/1/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 911 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|