bâng khuâng
Đêm thanh vắng riêng mình buồn tẻ
Dõi âm thầm lặng lẽ chốn xa
Chao nghiêng ánh sáng trăng già
Thẩn thờ ước nguyện tình ta với người.
Chợt cảm xúc chơi vơi lạc lõng
Cũng đã từng khát vọng duyên mơ
Nhưng nghe thế tục hững hờ
Nên nào dám mộng vẩn vơ ân nồng.
Ngày xưa vẫn hằn mong chung lối
Ai đâu ngờ chuyện đổi thay mau
Trái tim tan vỡ nát nhàu
Cho dù năm tháng mai sau chẳng nhòa.
Ôi nghĩa nợ tựa hoa mỗi sớm
Khoe sắc xinh lại chớm phai tàn
Để hoài mệt mỏi cài đan
Khiến em phải chịu vô vàn tiếc thương.
7/11/2017