người có còn thương
Em biết được lòng trung dạ hiếu
Nặng ngàn cân trí chịu gan bền
Thôi đành duyên nợ gạt bên
Giờ đây nhòa nhạt ta bèn tương tư.
Nơi tiền tuyến anh chừ khó nhọc
Em nơi đây dở khóc dở cười
Đau buồn một bóng chơi vơi
Thương ai chốn nọ cuộc đời gió sương.
Ở phương đó canh trường uể oải
Quê nhà thì khắc khoải âu lo
Anh quên câu hứa hẹn chờ
Em hoài rệu rã ngẩn ngơ xót hồn.
Chợt cảm thấy tủi hơn thế nữa
Những nguyện thề đôi lứa hôm qua
Sao nghe nấc nghẹn vỡ òa
Anh còn nhớ đến tình ta không người?
12/10/2017