tâm tình xin trút cả vào thơ
Giữa khuya vắng tôi vui cùng con chữ
Thả hồn mình tình tứ với vần thơ
Gửi yêu thương vào nét bút thẫn thờ
Rồi lại ngẫm vẩn vơ trong đêm tối.
Ngồi lặng lẽ mái đầu nghiêng tựa gối
Chẳng nghỉ ngơi bởi khối óc nặng sầu
Những chuyện đời toàn thật giả không đâu
Sao cứ mãi buồn rầu hao tâm trí .
Ta mệt mỏi muốn dừng ngay suy nghĩ
Nhưng hỡi ôi ! Phiền lụy vẫn đeo bền
Khó buông rời ký ức tưởng ngủ quên
Chợt tỉnh giấc phận hèn nghe chua xót.
Đau đớn ấy bao lần đều như một
Mối duyên nồng dịu ngọt chỉ là mơ
Đành buông trôi với cuộc sống hững hờ
Cố tô vẽ vần thơ thêm cảm xúc.
21/11/2017