nhớ một người dưng
NHỚ MỘT NGƯỜI DƯNG
Chắc hẳn em giờ đã phụ tôi
Thầm quên ngõ hạnh chốn xưa ngồi
Duyên thề buổi ấy còn mong đợi
Nghĩa hẹn hôm nào chẳng muốn trôi
Hận kẻ say tình đau xót lỡ
Buồn ai tủi phận khóc thương bồi
Xuân về bạn vẫn hoài trông thắm
Chỉ trách tơ hồng mộng rẽ đôi.
Lữ Kiêu Phong 23117