chuyện thường ngày
CHUYỆN THƯỜNG NGÀY
"Thơ : MC Quang Sáng"
(...Chàng trai xứ nghệ...)
Dành dụm cả đời xây "biệt phủ" cho quan
Nhà lá ba gian, mục hoang tàn ta ở,
Bữa đói bữa no, hận trách trời, tại số
Ta chẳng tiếc gì, chỉ tội vợ và con.
Tay nát bàn tay, gót chân đã quá mòn
Ruộng sâu cạn rồi lên non xuống biển
Tất cả với ta, hầu như đều biết đến
Dựng một mái nhà, vẫn là chuyện nằm mơ.
Nuôi một thằng quan, thuế tô nộp mắt mờ
Còn hách dịch ! hơn cả vua cai trị
Đầy tớ dân ư ? Nghe dường như phi lý
Chầu chực cả ngày, rồi còn bị quan la.
Bỏ mặc dân đen, nhà trông chẳng ra nhà
Ví như tổ chuột thì tội ba đứa trẻ,
Nó cũng là con, cũng là người tử tế
Nối nghiệp truyền đời mà không thể nào hơn.
Cha mẹ về già thì truyền lại cho con
Biết lo cóp nhặt để rồi còn nộp thuế
Ăn uống qua loa, đừng mơ gì của để
"Biệt phủ", "cầu đường" tài chế phạt quan lo.
Lê Sáng Đêm 03 _ 07 _ 2017