tìm chốn bình yên
TÌM CHỐN BÌNH YÊN
"Thơ : MC Quang Sáng"
(...Chàng trai xứ nghệ...)
Con nghe đồn "biệt phủ" có không cha
Hay chỉ mơ, hoặc chỉ là nói láo,
Có hồ bơi, có nhà cao, có đảo
Có cả sân chùa, con cháu họ chơi.
Cha mỉm cười họ chỉ nói cho vui
Chứ "biệt phủ" là của thời bảo đại,
Vua và quan lắm bạc tiền của cải
Chôn không đành, nên họ phải xây kho.
Chứ dân mình ngày hai bữa sắn ngô
Đến khi chết đắp mồ chưa tròn vạnh,
Nợ của, công, chín chục triệu người còn gánh
Dân đoạn trường, còn lắm cảnh tang thương.
Nước Nam ta còn trăm vận đủ đường
Cầu hết khổ, khắp tứ phương cứ lạy,
Cha có nghe, vụ um sùm Yên Bái
Có lẽ chỉ đồn, không phải đâu con.
Chắc sai lầm ! À sai phạm đúng hơn
Hai chục tỷ ! Là nguồn đi vay đó
Họ làm quan, nên họ cần phải nợ
Trả chưa xong ai dám đuổi họ về.
Con hiểu rồi, làm quan thật sướng ghê
Cứ còn nợ, là còn nghề cha nhỉ,
Con lớn lên, con dặn lòng quyết chí
Cũng làm quan, cũng sẽ nợ thật nhiều.
Cha nhẹ nhàng ôm chặt lấy con yêu
Ta có đủ một túp lều lý tưởng
Đêm ngắm sao, ngày bình minh chiếu xuống
Tay lấm bùn, thăm ruộng thế mà vui.
Đừng ham chi "biệt phủ" với "biệt trời"
Mái tranh cọ, chính là nơi đáng sống,
Chứ đua theo nào chức quyền tham vọng
Có được mấy người, lặng sóng thuyền êm.
Chốn công đường phải nửa dại nửa điên
Khôn quá lứa chết liền không kịp ngáp,
Đã vào đây như thập thò canh bạc
Đánh chưa xong thì xác cũng chưa về.
Con bây giờ ! "Biệt phủ" chẳng còn mê
Nghe cha nói sao nặng nề quá đỗi,
Bên mẹ cha, dưới mái nhà sớm tối
Chẳng thiệt thòi, chẳng vội phải không cha.
Lê Sáng Ngày 02 _ 07 _ 2017