bâng khuâng
Tình đầu tình cuối có khác gì
Buồn vui, cười khóc có nghĩa chi
Đời trôi năm tháng xuôi lờ lững
Ta ngước nhìn đời vẫn bâng khuâng
Người đi kẻ ở vẫn tần ngần
Thương yêu giận ghét cứ lâng lâng
Bao nhiêu kỷ niệm tàn hương phấn
Nơi cuối con đường vướng bước chân
Đâu khóe mắt sầu ướt lệ ngân
Chứa chan ân nghĩa nặng ngàn cân
Quay lưng chẳng đặng còn thương nhớ
Con đường phía trước mãi bơ vơ
Ta đếm ngày trôi thoáng dại khờ...
Bao nhiêu hy vọng chẳng nên thơ
Thì thôi thôi nhé niềm tin vỡ
Đếm bước hững hờ vẫn ngu ngơ!
December 2017