nắng và em
Nắng vàng dệt lối em đi
Trời xanh xanh lắm xuân thì chơi vơi
Em đi bỏ lại tiếng cười
Bỏ xa xưa với một trời mộng mơ
Bỏ người những thẩn cùng thơ
Bỏ bơ vơ với đợi chờ vấn vương
Em đi bỏ mặc con đường
Bỏ tôi lẻ bóng chiều rơi nhẹ chiều
Em đi bỏ lại bao điều
Dở dang chưa nói ít nhiều mặc tôi
Nắng vàng nơi ấy xa rồi
Mình tôi tôi với mình tôi đợi chờ