mùa hoa cải bên sông
Thương thương lắm một thời con gái
Hoa cải vàng mê mải một bến sông
Em lấy chồng rồi, một chiều đông
Bỏ lại sau lưng em, mùa hoa cải
Xa xưa lắm một thời vụng dại
Áo trắng đợi chờ khắc khoải, người đi
Đâu bởi chiến tranh mới chia ly
Người đã đi chẳng vì điều chi cả
Hoa cải vàng say mê đến lạ
Em gửi anh vào, gửi cả nhớ quên
Gửi một thời chỉ biết gọi tên
Để gió đời thổi mãi một triền sông