người đi
NGƯỜI ĐI
Người đi về phía mặt trời
Kể từ hôm ấy mãi vời vợi xa .
Người đi ta trở lại nhà
Giàn trầu xơ xác ,luống cà héo hon
Ngoài kia vẫn những lối mòn
Bước chân ngày ấy như còn đâu đây
Chỉ là ngọn gió, nắm mây
Ngẩn ngơ ai thả giăng đầy cỏ hoang
Vườn hồng xưa - Chốn địa đàng
Lối vào ai chặn then ngang mất rồi
Thẫn thờ ngồi với bóng tôi
Thời gian chầm chậm dần trôi về chiều
Buồn tình rượu đắng cô liêu
Cạn chai chỉ thấy thêm nhiều khổ đau .
Ngổn ngang đủ những sắc màu
Tà ma,yêu quái ... đang cau có nhìn !
Hạ mình ! Cho một lần xin
Người xưa ơi gửi chút tin .... lên trời .