đời thơ
ĐỜI THƠ
Thơ ăn sâu vào trong cơ thể
Tận tim gan dâu bể,bể dâu
Thấm từng mạch máu đỏ au
Cho muôn thế kỉ nặng sâu tâm hồn
Thơ như món mồi ngon béo bở
Gia vị thơm hơ hớ mời xơi
Bao chàng quân tử kia rồi!
Dùng dằng ,bước vội vào đời chân run
Thơ có cánh mọc sừng tròn nhẵn
Tiếng giận hờn văng vẳng trên cao
Bốn mùa, bồng bế qua mau
Sầu đông lắt lẻo chiều nào đẫm hương?
Đời vốn đẹp mộng thường nhen nhóm
Bóng trăng tròn khuya sớm tương tư
Góc kia ngồi nhớ viết thư!
Ngôi sao hạnh phúc còn thư thả lòng
Đời như sóng mênh mông thèm vỗ
Ai còn duyên và nợ với ai?
Chiều rơi vết nứt mảnh chai
Ai xuôi vạn nẻo chông gai lệ trào?
Đời bạc bẽo làm sao êm dịu?
Em đoái hoài chẳng chịu ưng anh
Lanh chanh, bóng lá ,lanh chanh
Tình anh có lẽ,tình anh bay vù…
Ngày 26/12/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 675 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|