tựa vào chiều
Tựa vào chiều tôi ngắm hoàng hôn
Con dốc cũ, bỗng nao lòng hoài niệm
Bữa cơm quê canh dền ngọt liệm
Cội vú sữa già, tuổi nhỏ rợp bước chân
Mây điểm hồng, chút nắng băng quơ
Cách xa quãng đời, một thời tuổi nhỏ
Đòn xóc cong, rung rinh chùm lúa chín
Hứng giọt nắng chiều giăng phủ đường quê
Ráng chiều hồng, nức nở cánh vạc bay
Ô lắc nhìn theo dậy sóng dâng trào
Và hôm ấy! Giọt nắng, ùa qua vai rơi nhẹ
Tựa vào chiều, hoàng hôn khẻ chạm bờ môi...!!!