Poem logo
Poem logo

nói với “thơ”

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nói Với “Thơ”

Nầy chàng hỡi! Sao trầm ngâm tư lự
Thả mơ màng về tận nẻo xa xăm
Khiến giọt đắng dỗ say từng mỗi sáng
Bị loãng chìm hụt hẫng, nghẹn chờ ai!...

Hình như văng vẳng ở cận đâu đây
Lời thỏ thẻ tràn đầy hương mật ngọt
Giọng êm ả du dương hòa lảnh lót
Khiến lòng ta nhẹ bớt nỗi chơi vơi…

Em chính là “thơ mộng” đó chàng ơi
Đã cùng anh suốt đời duyên thệ ước
Hoà nhập hồn lên thuyền xuôi sóng nước
Vượt sông dài, biển rộng, ngắm mênh mông

Sáng hôm nay từ sâu thẳm bên trong
Bỗng cảm thấy cõi lòng như da diết
Em trồi lên thả nhìn mong được biết
Mới hiểu người thân thiết của em đang!…

Thì ra khúc non nỉ đó của nàng
Khiến ta chợt ngỡ ngàng theo khoảnh khắc
Hãy tha lỗi đừng vướng buồn nàng nhé
Cũng vẫn là ánh lóe nữa mà thôi

Ta ngồi đây hướng vọng chốn xa xôi
Để hình tượng ửng trời vừa thấy đó
Có phải thật hồn thương từ vạn thuở
Hay tiếng đàn lối ngõ thoảng ru say?

Cho một đời xoè rộng giữa tầng mây
Sẽ không còn tháng ngày canh cánh cũ
Bởi bóng hình lan man ngàn thương nhớ
Đã quay về gửi gió…đến cho ta!...

27/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm