sợi bưồn
SỢI BUỒN
Đời như một nốt nhạc buồn
Tiếng chuông vang vọng,tiếng chuông xa mờ
Như con nhền nhện bỏ tơ
Đám mây cổ tích nằm bờ ngủ quên
Lòng sông rộng hẹp triều lên
Bão lòng trở dạ kêu rên tháng ngày
Đời như vết nứt mảnh chai
Trông vời bén nhọn chảy hoài máu rơi
Ô hay ai đạp kia rồi!
Nỗi đau ghẻ lạnh một thời cỏ hoa
Một ngày xa,một ngày xa…
Dấu chân tìm bóng trăng tà nẻo mây
Đời như chiếc lá đồi cây
Mùa đi xao xác ,rụng đầy hồn xanh
Gió đưa một thoáng lìa cành
Trái tim anh,trái tim anh …thẫn thờ
Nhón chân lén hái tuổi mơ
Năm canh ai khéo đắp bờ ruộng sâu?
Đời như trang giấy úa màu
Mực rời rạc, nét buồn đau gặm mòn
Lời thơ mất dấu môi son
Nụ hôn mọc cánh ,nụ hôn xa dần
Em đi thôi hết ngày xuân
Dấu câu chưa chấm,hồng trần xa bay
Ngày 19/2/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 923 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|