sợi buồn đan tay
Vàng tay đốt thuốc canh thâu
Khói lan nghi ngút ngỡ sầu bủa giăng
Người xa có thấu hay chăng
Từng đêm thui thủi ngắm trăng mà buồn
Trĩu oằn tâm sự trào tuông
Nhớ nhung dày đặc khơi nguồn xót xa
Tình xưa đày đọa trong ta
Cố quên nào được chỉ là hoài công
Từng làn khói tỏa mênh mông
Xoè tay đón bắt sao không được gì
Vuột rời như mối tình si
Thoáng trong tay đã tan đi vô hình
Chập chờn sợi khói lặng thinh
Quẩn quanh buồn bả như nghìn ước mơ
Sợi nào óng ánh như tơ
Đan theo khe hở ru mờ mắt ta
Mar 21-06