xin em thắp lại
Xin em thắp lại nụ cười
Từ trên miệng đã nước nôi tràn trề
Thắp vào tai đã quên nghe
Những lời huyền bí vỉa hè vàng son
Xin em thắp nụ cười ngon
Chứ đừng thắp nụ cười giòn giã kia
Vì em vốn dĩ ê chề
Bờ môi rã nát cơn chê trách đời
Chỉ anh hiểu được mà thôi
Vì anh đã giữa núi đồi và em
Núi sông dù quá thòm thèm
Biết làm sao được vì em đã là
Tạ từ thân xác đi ra
Bỏ nghìn thớ thịt cho tà dương ôm
Ưng điêu gắp rỉa linh hồn
Quỷ ma xoắn xít miếng hôn cợt cười
Nhưng em ơi nhưng em ơi
Và em vĩnh cửu lạ lùng chiêm bao
Dẫu xanh ngàn giọt máu đào
Ôi em vẫn ở trong màu hồng phai
Tiếng em còn đọng trong hai
Bàn chân lạc mẹ ta chơi thị thành
Màu hồng màu trắng màu xanh
Chẳng làm lẫn lộn những thanh tân mùi
Của em chất ngất nụ cười
Một đêm nín thở nghe lời ong bay
Vẫn em mồn một trần truồng
Đi qua trần thế một cơn vui tàn
Đi rồi, bỏ lại dung nhan
Sẽ không ai thấy những đàn chim xưa
Đã bay ngàn dặm kể từ
Một đêm lỡ miệng làm hư nụ cười
Một đêm hội ngộ rã rời
Ngồi vô vọng nhớ nụ cười giữa hai.
Bài này đã được xem 755 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|