không thể đổi
Nếu biển ngày xưa cũng giống biển bây giờ
Không biết Cha Rồng có dẫn năm mươi con xuống đó
Lập ấp , lập làng sinh nòi giống Rồng Tiên ?
Biển ngày xưa như một Mẹ hiền
Sóng vỗ ri rào Cha dong thuyền đi đánh lưới
Nào cá, nào tôm cả đàn, dày như mắc cửi
Lưới nặng, khoang đầy rộn rã nhịp dô ta
Biển bây giờ vẫn là biển của ông, cha
Cớ sao lũ Formosa nó đòi ta "đổi"
Câu nói đó đã chạm vào tim ta nóng hổi
Bốn ngàn năm dòng máu Lạc Hồng
Biển bây giờ vẫn là biển của cha, ông
Sao cá ,sao tôm của mình không sống nổi ?
Phơi lưới, hong thuyền nào phải đâu ngư dân rỗi
Nhìn biển khơi nước mắt chảy ròng ròng
Biển bây giờ vẫn là biển của cha, ông
Hãy trả lại màu xanh Biển từng đã có
Mọi câu hỏi tại vì sao? Đến hôm nay đã rõ
Hãy làm đi, khi tất cả đã chung lòng
Biển muôn đời vẫn là biển của cha, ông
Ta không thể đổi......
Tuấn Nguyễn