lão lái đò
Lão gác mái, neo con thuyền lữ thứ
Lơ đễnh nhìn dòng nước lững lờ trôi
Lưng bạc phếch, túi sờn, vai gấu rách
Màu thời gian nhuốm bạc áo hải hồ
Sông chuyển hướng một khúc quanh nhỏ hẹp
Thuyền ngập ngừng bến đỗ sẽ là đâu
Sông lặng sóng, nhưng sao lòng Lão động
Khúc Tỳ bà ai gãy bến Tầm dương*
Đời sông nước mấy ai tìm bến cũ
Chạnh cõi lòng, chạnh cả khúc sông xưa
Cất tiếng gọi nhưng vô ngôn, vô đối
Chợt giật mình, tiếng gà gáy ban trưa**
Lão neo đợi, trao gươm người tráng sĩ
Đợi bình minh đỏ rực phía trời Đông
Đợi con nước, rẽ đôi bờ lau lách
Đợi ngày mai cuộc sống sẽ tươi hồng
Tuấn Nguyễn
*Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị
** Lời Thiên thu gọi