trước biển
TRƯỚC BIỂN
Đứng trước biển ta thấy mình nhỏ bé
Sóng trùng khơi giày xé mảnh trăng tình
Mây theo gió cuốn vào vòng dâu bể
Hạt bụi này cũng thể kiếp sinh linh
Đứng trước biển thấy tim mình chật chội
Chứa không vừa một vết nối yêu đương
Trăng và sóng đã bao giờ hôn phối
Chưa trùng hoan mà rẽ lối chia đường
Hồn ta khóc trong đêm hoang tạ tội
Trăng lẻ loi mà bóng tối vô cùng
Vì con sóng bạc đầu còn nông nổi
Đã bao lần sám hối biển bao dung
Từng cơn gió xoáy vào lòng biển rộng
Trăng độc hành mịt bóng cuối chân mây
Rồi tan vỡ trong không gian sầu mộng
Ta nhìn trăng thương cát bụi phận này.
Thiet Duong _18/3/2015