căn nguyên
CĂN NGUYÊN
(Thuận nghịch độc)
Xa lạc bước đời giăng khói mây
Nghĩa quên vì lợi chuyến mơ này
Hòa sai nốt mộng tàn suy đức
Quản kém tay người bức diệt cây
Hoa lá rụng đầy giông bão phủ
Nước non sầu tợn gió mưa bày
Tà ma nhiễu hội mùa trăng khuất
Ta với đêm buồn cạn chén đây
Đây chén cạn buồn đêm với ta
Khuất trăng mùa hội nhiễu ma tà
Bày mưa gió tợn sầu non nước
Phủ bão giông đầy rụng lá hoa
Cây diệt bức người tay kém quản
Đức suy tàn mộng nốt sai hòa
Này mơ chuyến lợi vì quên nghĩa
Mây khói giăng đời bước lạc xa.
Thiet Duong