loài hoa tím - cát đằng
Ác tà buông, chiều nhuốm màu bản vắng
Dưới rừng cây tiếng vó ngựa dập dồn
Đoàn quân trận khúc khải hoàn vang động
Những lụa bào phe phất dọi hoàng hôn
Cô thôn nữ tuổi xuân tròn kết nụ
Nét thơ ngây đùa len tóc mây cài
Trong vội vã giữa đoàn người áo trận
Cố ẩn mình vào giữa một tàng cây
Người chủ tướng cưỡi ngựa hồng uy vũ
Nét tinh anh trên mắt phượng mày ngài
Bỗng bất chợt thoáng giật mình xao động
Cứ ngây nhìn bóng liễu ẩn tàng cây
...
Đoàn quân về, thêm cả bóng giai nhân
Người chủ tướng sánh duyên cùng thôn nữ
Họ bên nhau dưới trăng vàng tình tự
Hay chiều buông nơi bản vắng êm đềm
Rồi một ngày giặc giày xéo biên cương
Chàng lại ruổi bước quân hành yên ngựa
Nàng lặng lẽ nghe đông về tận cửa
Hay thu phai từng lá đổ bao mùa
Nàng hỏi lòng chinh chiến đã tàn chưa?
Hỏi con suối, hỏi mây trời xanh thẳm
Nàng hỏi gió từ một miền xa lắm
Có thấy chàng???
Gió lặng lẽ... bay đi
Ai không buồn trong những cuộc phân ly
Nàng cũng thế, vẫn mỗi ngày trông ngóng
Leo lên cây để nhìn xa, thấy rộng
Khát khao chàng vui khúc khải hoàn ca
Theo năm dài tháng vắn hững hờ qua
Người áo chiến chưa một lần trở lại
Nàng dõi mắt trong nỗi niềm hoang hoải
Chết cô đơn và lặng lẽ âm thầm
Nàng hóa thân thành hoa tím Cát Đằng
Dây leo nhỏ trên tàng cây cổ thụ.
_____________________________
PHT (Nguyên tác)