Poem logo
Poem logo

trống vắng

Tác giả: Thiên Ân
TRỐNG VẮNG
Tình yêu chết từ trăm ngàn thế kỉ
Lồi lõm trăng sao , vết sẹo cửa trời
Như cánh diều bay cao buông đứt chỉ
Vực thẳm , đèo cao... bỏ tuổi rong chơi

Ai đã bắn mũi tên vào quá khứ?
Vỡ trái tim yêu máu chảy dầm dề
Ngồi khóc li tan muôn vàn tư lự
Lá lìa cành xơ xác mảnh hồn quê

Thuở ta hái môi em trong vườn vắng
Tiếng chim kêu gieo nỗi nhớ lặng thầm
Bỏ ngỏ vòng tay linh hồn trong trắng
Bên hông cuộc đời ngốc nghếch tim lăn

Vết mực loang mau tan vào khe cửa
Trang giấy ngậm đau trống vắng im lìm
Giọt nắng thi nhau như là trút lửa
Tình trơ gan tuế nguyệt điệu lim dim

Tình kéo áo rách đi màu loang lổ
Mảng rêu hoang ăn bám tuổi xuân thì
Ai dày vò thân tàn như thằng Ngố?
Bên xó đường đang đủng đỉnh lối đi

Lời ong bướm nhẹ tênh không kết dính
Hoa cuối mùa bảng lảng khói hoàng hôn
Chút tình vụng lê mùa xa bịn rịn
Giẫm gai chông lệ úa bóng tâm hồn
Đêm 6/5/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm