nỗi niềm & vương vấn
Nỗi Niềm & Vương Vấn
Chợt chấn động! Nghe “Ai” chờ đợi
Mảnh hồn linh vụt tới xé màng
Nhập thời tiền kiếp vào thân
Nhẹ nhàng ngày tháng khảy đàn ru êm!
Từ dạo đó đêm đêm thao thức
Cảm thấy như nhói nhức trong tim
Bóng hình yêu dấu thuyền quyên
Chập chờn trí não, chẳng yên cõi lòng
Trước nghịch cảnh bềnh bồng sóng nước
Nghĩa thâm tình tha thiết thê nhi
Quyện hòa vương vấn mộng thì
Khiến hoài trăn trở, ủ ê sớm chiều!
Nương sức gió, cánh diều rộng trải
Tiếng du dương khẽ rải trên đường
Phôi phai khắc khoải u buồn
Lần theo lồng lộng trải hương cuộc đời
Gieo thơ thắm tìm vui khuây khỏa
Dưỡng hạt mầm mong có trái ngon
Mê say cặm cụi sớm hôm
Cố dùng nét bút vẽ tròn ánh trăng
Trau chuốt lảy cung đàn điệp khúc
Bóng thời gian từng phút dâng cao
Khi như gió thổi xạc xào
Lúc tràn sóng dậy, cuộn trào nhấp nhô
Chẳng mụ mị, vật vờ dã dượi
Chẳng quay cuồng nông nổi, mông lung
Chỉ đây một mảnh linh hồn
Bước chân đá sỏi tìm lên phẳng bằng!
Có những lúc lâng lâng dào dạt
Cả nỗi niềm chất ngất mê say
Bức tranh khoảng trắng còn dầy
Sá gì mệt mỏi ngừng tay vẽ hình
Có những lúc thình lình mưa đổ
Sấm sét trời gợi nhớ thuở xưa
Biết bao gian khổ đẩy đưa
Bâng khuâng da diết dây dưa vướng sầu
Có nhứng lúc ngọt ngào năm cũ
Chậm từ từ vần vũ tâm tư
Nửa đau, nửa tiếc, nửa mơ
Lang thang phố chợ thẫn thờ luyến lưu!…
Nhìn trước ngõ âm u phủ lối
Gây não nề tăm tối bao quanh
Nấu nung lặng lẽ âm thầm
Đốt dần ngọn lửa phả tan mịt mù
Vào ảo ảnh trải thơ lai láng
Phôi phai niềm hụt hẫng gió mây
Hòa thêm nỗi nhớ về “ai”
Không gian diệu vợi duỗi bay “kiếm tìm”
Cố mong tìm cho tim thôi nhói…
Gặp nhau rồi vời vợi ngóng trông
Đậm đà ấp ủ cõi lòng
Mà ôi! Phải chịu cách dòng sông xa
Phải chịu cảnh trăng tà khuất núi
Phải âm thầm rười rượi nhớ thương
Đêm nghe tí tách hàn sương
Ngày treo nhung nhớ về phương nghìn trùng…
8/6/2018
Nguyễn Thành Sáng