thứ bảy nhớ anh
Cám ơn người luôn đã ở bên em
Nhưng em vẫn thấy mình sao quá nhớ
Có phải đến bây giờ em còn bỡ ngỡ
Vì tình yêu ai đó lỡ trao mình
.
Em tô má hồng và rực rỡ môi xinh
Tô thứ bảy nhớ nhung một mình phố vắng
Sương buổi sớm giăng kín trời im lặng
Nỗi nhớ tìm về sâu lắng con tim
.
Ở bên người cuộc đời thật dịu êm
Vần thơ ấy cứ lan man nắng gió
Những lời yêu chẳng bao giờ cần ngỏ
Vẫn dạt dào đâu đó cả mùa xuân
.
Nối nhớ theo em suốt cả các tuần
Thứ bảy người ơi làm gì để nghỉ nhớ
Xuân cứ ngấp nghé gọi em cửa ngõ
Nhớ dập dình to nhỏ với người thương
.
Mặc kệ người làm tim nhỏ vấn vương
Mặc kệ đấy người thương em giận nhé
Thứ bảy này tình yêu ơi sao vẫn thế
Nhớ lắm anh à! nhớ từ lúc quen nhau.
Phạm TD Hương – 27/01/2018