quên buồn.
QUÊN BUỒN
Xuân giã biệt , đưa Hạ về ... trước cửa
Gió thoảng qua gieo rắc những hương nồng
Phượng hồng nay , sao ... xác xơ nhiều quá ?
Nắng chiều rơi ... bao nhiêu nữa cho vừa ?
Chiều trở gió hoàng hôn mờ lối nhỏ
Thơ rơi hoang ... hồn ứa lệ đong đầy
Ta hờ hững nhìn mưa ... làn mi khép
Nghe nỗi buồn vời vợi ... ở trong tim
Hạ đã về mưa giăng mờ ... khắp ngõ
Bước ta về trong trống vắng ... mênh mang
Một chút buồn ... chút lặng lẽ ... bâng khuâng
Nghe thời gian xa xôi rồi ... kỷ niệm ...
Cơn mưa chiều sao cứ rơi ... rơi mãi ?
Ta lặng im như chiếc lá trên cành
Câu thơ buồn chiều hôm kia ta viết
Những nỗi buồn tím cả những vần thơ ...
Một nữa vầng trăng chơi vơi ...
Ngủ đi nỗi buồn tôi ơi .
THƯƠNG CHÚC CÁC BẠN MÃI ... LUÔN HẠNH PHÚC NHÉ ...Viết vào đêm mùng 6 tháng 5 Năm Đinh Dậu . nhằm ngày 31/5/2017Thơ của MINH NGA ĐS viết .