ngóng con
Hơn bốn mươi năm mẹ ra đầu ngõ
Ngóng còn về nước mắt ngược vào trong
Ngày con đi hàng xóm đến rất đông
Xếp bút nghiên ra sa trường chiến đấu
Quân phục xanh cùng nụ cười rạng rỡ
Mang niềm tin với khát vọng hòa bình
Nơi tuyến lửa vọng gác nhớ người thương
Chắc tay súng đêm mơ về bên mẹ
Bom đạn rơi giữa bầu trời nghiệt ngã
Xa mẹ rồi cách biệt cõi âm dương
Nỗi đau riêng con gửi tặng quê hương
Ở nơi.. Xa ngóng trông ngày độc lập
Con nhớ lắm canh cua đồng mẹ nấu
Nặng tình thương với nỗi nhớ mong con
Nhưng mẹ ơi con nguyện tấm lòng son
Vì tổ quốc ngã trên đầu họng súng
Thanh bình rồi mẹ ơi con vẫn sống
Trong cờ hoa của sắc đỏ sao vàng
Đất nước mình muôn đời vẫn vẻ vang
Vì có mẹ, mẹ Việt Nam kiêu hãnh!