người đâu mất rồi
NGƯỜI ĐÂU MẤT RỒI
Người đi để lại chút mơ màng
Ảo não thân tằm nặng gánh mang
Cặp mắt huyền trao nhiều nỗi tủi
Làm bao chữ hận áng thơ vàng
Hôm chờ tháng đợi tâm nào vững
Bữa nhớ đêm buồn phận chẳng sang
Giấu những niềm đau mà chảy lệ
Sầu reo nét mặt trải bên đàng*.
Lê Ngọc Dũng