tình đêm
TÌNH ĐÊM
Đã lâu
tim đèn tắt theo chiều gió
mặn rồi
mặn như hạt muối biển gian truân khóc cạn
lịm dần
lịm vào luồng mê đêm huyền ảo
Những lần
ảnh hình em phơi trong cửi nắng
nụ cười lấp loáng mặt hoa
mềm bàn tay mây
Từ xa xăm
trăng đêm đêm về đây
những vì sao cũng theo sau lẽo đẽo
sương buốt nụ môi
bên cây lửa bồi hồi hoang dại
Tình yêu hóa sang con chữ
cô đơn bản thể chỉ thấp thoáng mà thôi.
28/7/2020
N.N