thu yêu thương (bát ngôn)
THU YÊU THƯƠNG (Bát ngôn)
Nắng nhạt dần nhường ngọn gió thu sang
Mùa hoa cúc nồng thơm vàng mái tóc
Em hồn nhiên trong veo đôi mắt ngọc
Heo may về phủ kín góc tình êm
Có một mùa lá đổ của riêng em
Làm quyến luyến giữa màn đêm thất lạc
Cung đàn vẳng khiến hồn em ngơ ngác
Giấc phiêu bồng cũng đĩnh đạc trăng treo
Có một lần em ngước mắt nhìn theo
Làn sóng vỗ xa xa ngoài biển vắng
Nghe tiếng sáo du dương và hát tặng
Bản tình ca đầy sâu lắng về anh
Có một thời áo trắng dưới trăng thanh
Đợi sao băng ngọn bấc lành khẽ thoảng
Em xao xuyến mong anh từng năm tháng
Đôi môi này em chạng vạng gửi trao
Gửi cho anh nụ hôn gió ngọt ngào
Nhờ trăng khuyết giắt lược cài lên tóc
Mượn khúc nhạc yêu thương hòa dáng ngọc
Có một ngày chỉ một ngày cho EM !
Thơ :Lê Ngọc Dũng