xa rồi ngoại ơi
Con trở về quê ngoại bến sông xưa
Nghe tiếng gió khẽ đong đưa chiếc lá
Vẫn tấp nập những ghe hàng hối hả
Sóng dập dìu tơi tả kiếp hoa trôi
Ngoại không còn con cảm thấy lẻ loi
Bao thương nhớ cũng đành thôi xa mãi
Tìm chút ấm trong căn nhà trống trải
Xiết vào lòng chiếc gối ngoại từng ôm
Ngoại xa rồi đâu còn những sớm hôm
Gọi con dậy nấu mì tôm buổi sáng
Bao khó nhọc của một thời dĩ vãng
Thương đàn con bóng dáng thêm gầy hao
Ngoại đi rồi lòng cảm thấy quặn đau
Nghe nuốt đắng nát nhàu câu vĩnh biệt
Môi thấm ướt lệ hồng cay da diết
Lồng ngực này bóp siết nghẹn ngào đau.