thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (350)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (350)
Thu Nhớ (2)
Xe đò một chuyến mãi không quên
Mắt biếc, môi hồng, nụ bén duyên
Nhịp sóng, tơ lòng vương ý đợi
Tình lay thăm thẳm đọng đôi huyền
Ngày tháng vô tình lại cuốn xa
Để ai nhung nhớ dưới trăng tà
Nhịp tim từng chập ngân nga gọi
Từng trắng canh khuya với vỡ òa...
Thoáng chốc khung trời gió thổi mau
Vầng mây lơ lững chuyển sang màu
Bay xa, xa mãi, bay xa mãi
Mây nước bây giờ đã lạc nhau
Cho chiều thu nhạt nhớ làm sao!
Nguyễn Thành Sáng
Chuyến Xe Định Mệnh
Nhặt bóng chiều rơi tia nắng hong
Hàng người tấp nập ngược xuôi dòng
Tiếng kèn inh ỏi rộn đường phố
Chợt thoáng bâng khuâng ở cõi lòng
Chuyến xe ngày ấy ngỡ chiêm bao
Nhãn ngọc mê hồn sáng như sao
Suối gợn bồng bềnh che nửa khuyết
Phong trần diện mạo tựa anh hào
Nhỏ nhẹ ngập ngừng anh hỏi han
“Xe về Vỹ Dạ phải không nàng?”
Ngọt ngào duyên dáng thương chi lạ
Giọng huế trầm buồn tha thiết vang
Hữu duyên kỳ ngộ tiết thu lay
Tuế nguyệt ươm tình chuỗi ngất ngây
Anh đón em về thăm đất tổ
Sông hương, núi ngự, lá vàng bay
Rồi chuyến xe kia lại ngại ngần
Cũng trời tiễn biệt nghẹn ngào dâng
Hành trang từ giã, khơi nguồn lệ
Vạn dặm sơn khê, khuất nhạt lần
Mộng đầu thổn thức luống tơ vương
Dĩ ảnh khắc sâu dẫu dặm trường
Nhớ ánh hiền hòa bầu nhiệt huyết
Đêm hằng trăn trở hứng hàn sương
Rừng thông nghiêng lá duỗi lê thê
Ký ức chòng chành niềm tái tê
Anh hỡi! Phương trời xa diệu vợi
Có nghe nức nở vọng ngày về.
September 10, 2018
Tam Muội