thơ về vợ
THƠ VỀ VỢ
Vợ là một loại đàn bà
Một phạm trù mở quả là mênh mông
Sắc xuân mơn mởn tươi hồng
Tới khi có chồng vẫn thích đong đưa.
Vợ là bà chúa buôn dưa
Toàn những chuyện phiếm sáng trưa tối ngày
Điện thoại luôn sẵn trên tay
Zalo tiện ích on face tức thì.
Vợ là men rượu tứ thi
Khi yêu say đắm ghen thì gớm ghê
Còn tìm học thói “Vũ Thê”
Chân thượng tay hạ ra bề oai phong.
Vợ cũng học đủ Tam Tòng
Tòng son phần.tòng áo quần ,I phone
Vợ là một loại tinh khôn
Tề gia nội chợ rèn con quản chồng.
Vợ là cây huệ cây hồng
Nếu khéo chăm dưỡng …đơm bông tặng đời
Vợ là bản nhạc không lời
Khi thì mát mẻ khi lơi lả tình
Vợ là duyên dáng trúc xinh
Một thời yểu điệu mái đình cong nghiêng
Sư tử lãnh chúa hùng thiêng
Nổi cơn thịnh nộ láng giềng phải ghê
Vợ mà làm dáng cấm chê
Khen thì thoải mái chẳng hề hấn chi
Trề môi nhếch mép thôi thì
Treo niêu cấm vận…biết thi vị liền
Vợ nào chẳng hám mê tiền
Lương chưa nộp đủ là liền tra ngay
Vợ là rượu ngọt men say
Vui thì vui thế cũng cay đắng lòng
Chưa vợ còn khát khao mong
Có rồi lỡ dại đeo vòng Kim Cô.
PĐT