hồng cấm phòng
Tưởng chừng Chúa bận miên man
Làm gì có chút thời gian thân tình
Thế mà Chúa vẫn đoái nhìn
Hồn con nặng trĩu bỗng nhiên thanh nhàn.
Con hằng luôn tự khuyên răn
Mình làm cho Chúa, dấn thân gắng làm.
Muôn khổ ải vạn gian nan.
Trí tâm cơ cực, xác thân mệt nhoài.
Bộ Chúa hổng thấy, Chúa ơi!
Con đây ý tốt, sao hoài long đong.
Bê-Ta-Ni-A hổng xong.
Thôi tìm chỗ khác, trút cơn đau buồn
Nào ngờ Chúa mãi đợi luôn
Ở ngôi làng cũ bồn chồn ngóng ta
Con buồn khổ, Chúa vui à?
Hay Ngài đau khổ phiền hà như con?
Khoác tay, Chúa khẽ khuyên lơn
Cha vui sao được khi con đau buồn
Chúa xin được ở cùng con.
Con và Thiên Chúa hỉ hoan tâm đầu
Đằng nào ta cũng gặp nhau.
Thôi chậm một chút, cùng nhau ta làm
Sao thật, con thấy an tâm
Đồng hành bên Chúa nhẹ thơm tình đời.
Bài này đã được xem 613 lần
|
Người đăng:
|
Sa Thi
|
|
|