thương em kiếp mồ côi!
THƯƠNG EM KIẾP MỒ CÔI!
Trời mưa giông bão tư bề
Chim non lạc tổ ê chề xác xơ
Lặng nhìn ánh mắt ngây thơ
Mồ côi chịu cảnh bơ vơ lạc loài
Thương em dạ thắt nghẹn lời
Chân bước chợ đời, áo lấm màu thị phi
Đêm về suối lệ hàn vi
Lăn dài đôi má xuôi đi phận mình
Tuổi thơ đây đó gập ghềnh
Thương yêu mịt mù, mái gia đình tìm đâu
Tương lai u ám ngày sau
Cơm thừa, nửa giấc, đêm thâu chạnh lòng
Em tôi mơ … khát vọng thật tươi hồng
Có vòng tay ấm, áp vỗ về từ Cha yêu
Và em mơ… nghe tiếng Mẹ ru chiều
Trong câu hát êm đềm, chứa ngọt ngào dòng sông ...
Đời mênh mông … em ước ao trong lòng
Được đứng nơi ngôi trường, có bạn bè trang lứa
Mà giờ đây … con nước gợn tuôn dòng
Đưa tấm thân bềnh bồng biết trôi dạt về đâu?
Đèn khuya lấp lóe não nề
Thui thủi đi về cuối đường mình em tôi
Mà thương số kiếp mồ côi
Ngàn đắng cay hắt hiu thân phận
Cành kia trái non vô tận
Ai lại đành ngắt đoạn lìa cây
Đầu xanh có đâu nên tội
Sao nỡ lòng dứt đoạn lìa xa!
Kim Minh
10/19/2018