Poem logo
Poem logo

mẹ lòng đêm

Tác giả: Dã Tràng Cát
MẸ
LÒNG
ĐÊM

"Mấy đời bánh đúc có xương!
Mấy đời giặc giã* có thương
Có thương dân lành
À a à à ơi
À a à à ơi!"*

Lúc khuya nay khuya đã thật là khuya
Đèn cao ốc bon chen tầng với
Lâm thâm nhập nhoè cánh rừng phố nới
Đom đóm vàng, trắng đỏ mắt xanh
Trời không trăng, không sao, không mây tối
Chừng vắng lặng ánh sao tua biệt trốn
Mà trùm khắp một bầu lam lộng ngát
Có ngủ chưa sao giọng ngái âm trầm.

Khúc à ơi
Khúc vỗ về
Khúc tâm lòng con hát
Con nhớ Mẹ, Mẹ Ngàn Sương
Mẹ lòng đêm nhân loại
Trái địa cầu bầu thanh trong
Dẫu bên kia đang là ngày chật vật
Con bên này nghỉ ngơi rồi cất cánh hồn thư thái.

Sao con người nỡ nhân xương trong bánh đúc
Khiến lầm than dậy nỗi khổ tư bề
Sự dữ dấy lên máu ngườm con mắt giặc
Chẳng nhịn nhường chẳng tâm lắng lòng nghe
Cuộc chính trị hay cuộc tham ảo giác
Cùng đàn con sao cứ ngả nghiêng phe!

Đêm công lý Mẹ ru con lời ngọt
Mẹ nôi đưa Lời Thiên Chúa cao xanh
Mẹ đơm con chiếc áo ấm lòng thành
Con thảo hiếu học yêu thương nguồn cội.

Cầu nguyện cho nhau gọi mây về kín lối
Hoa Tha Thứ chan hương thơm xám hối
Mẹ Lòng Đêm
Luôn chăm sóc con mình.

Dã Tràng Cát
Đêm khuya thứ Ba, 6/11/2018
Sân bay Bangkok Thailand.
(*) Trích lời nhạc bài Ru Con của NS Phạm Duy.
Chữ "giã" là của Dã Tràng Cát sử dụng thay thế.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm